Tiếng pháo đì đùng lẫn tiếng nói.
Tôi liền thức dậy chạy ra xem;
Tôi liền thức dậy chạy ra xem;
Kìa kìa bàn thờ nhà ai sáng rực.
Làm tăng thêm vẻ của giao thừa.
Đây là bài thơ rất ngây ngô(loại thơ con cóc) mà ngày ấy còn bé chừng 10 tuổi, cảm xúc với giao thừa nên mới "sáng tác " ra bài thơ này.Thế mà ngày ấy tưởng mình là thi sĩ đấy.
No comments:
Post a Comment